Vậy em dựa vào điều gì để thúc đẩy bản thân - ketquabongda
Kết quả bóng đá và tin tức thể thao hàng ngày

13.11.2016

Trong quá trình chuẩn bị bài giảng, tôi thử nghiệm sử dụng module RTMP của Nginx kết hợp với OBS Studio để phát trực tiếp màn hình của mình qua mạng nội bộ, sinh viên chỉ cần dùng VLC để xem. Tuy nhiên, dù đã cố gắng nhưng trong điều kiện mạng của tôi, độ trễ gần đạt tới 10 giây, vì vậy việc làm Live Coding qua cách này không hiệu quả bằng việc chiếu lên máy chiếu truyền thống.

Tuần sau, tôi sẽ bắt đầu dạy về C/ObjC, nhưng slide vẫn chưa hoàn thành, thật kqbd anh đau đầu.

Chủ nhật rồi, dự án outsource vẫn chậm hơn dự kiến, chủ yếu do tôi không lường trước khối lượng công việc cần thiết cho một hệ thống IM (Instant Messaging) – không nên tin tưởng khi PM nói rằng “chỉ là một chức năng nhắn tin đơn giản”. Thực tế, giữa “tin nhắn cá nhân đơn giản” và “trò chuyện nhóm phức tạp”, về mặt kiến trúc thì không khác nhau nhiều, và lượng code cần viết cũng tương tự nhau.

Thứ Hai vừa rồi, tôi và anh Trọng đi gặp cố vấn học tập để trao đổi. Nội dung cuộc trò chuyện chắc chắn không thể đảm bảo chính xác tuyệt đối, vì đã vài ngày trôi qua và có sự chênh lệch quan điểm cá nhân, nhưng tóm tắt như sau:

Tôi: Tôi cảm thấy một số môn học ở trường không thực sự hữu ích nên đã quyết định không tham gia. Cố vấn: Tất cả các môn học ở trường đều có giá trị, dù bây giờ bạn có thể nghĩ rằng chúng không cần thiết, nhưng bạn không thể chắc chắn rằng sau này chúng sẽ không hữu ích. Tôi: Đúng, có thể sau này chúng sẽ hữu ích, nhưng lập trình viên vốn dĩ phải học suốt đời, khi nào cần thì học cũng chẳng có gì to tát. Các công ty lớn thường tổ chức đào tạo kéo dài vài tháng, và phần kiến thức thực sự cần thiết thường được dạy trong thời gian đó. Cố vấn: Vậy các em thực sự muốn mãi chỉ là những “lập trình viên bình thường” sao? Tôi: Còn về phần tôi thì không biết thế nào, ketquabongda nhưng mục tiêu hiện tại của tôi là nhận được lời mời làm việc từ một công ty lớn sau khi tốt nghiệp, sau đó kiếm tiền đã. Cố vấn: Tôi đã đánh giá sai hai em rồi, tôi từng nghĩ các em là những lập trình viên có hoài bão, giống như Hiệu trưởng vậy. Tôi: Thưa thầy, tôi không rõ về Hiệu trưởng, nhưng tôi mạnh dạn nói rằng trong cộng đồng lập trình, hoài bão thường chỉ là khái niệm trừu tượng. Không có kỹ thuật vững chắc, mọi hoài bão đều trở nên vô nghĩa. Hơn nữa, tôi từng tham gia vào một số cuộc thi phần mềm của trường và chứng kiến những người chỉ có hoài bão mà không có sản phẩm cụ thể nhận giải thưởng. Vì vậy, cá nhân tôi rất phản đối việc đề cao hoài bão. Cố vấn: Em đang thiếu chất xúc tác tinh thần. Người ta luôn cần một cái gì đó phi vật chất để giữ vững ý chí. Vậy em dựa vào điều gì để thúc đẩy bản thân? Tôi: Có lẽ là hệ giá trị của tôi. Tôi thích sáng tạo ra những thứ có ích cho người khác, và tôi muốn chứng minh rằng mình có thể làm được. Cố vấn: Nếu tiếp tục như vậy, em sẽ không hạnh phúc đâu. Tôi: Thực tế, tôi cũng có những khoảnh khắc hạnh phúc. Ví dụ như kỳ nghỉ hè vừa qua, khi tôi thực tập ở Bắc Kinh, viết phần mềm mà mình giỏi, kết bạn với những người có chung sở thích, kiếm tiền và tiêu tiền.

Cuối cùng, cố vấn khuyến nghị tôi nên đi gặp bác sĩ tâm lý vì thấy tôi trông kém tích cực so với lần gặp trước.

Sau cuộc trò chuyện, tôi rơi vào trạng thái hoài nghi bản thân suốt chiều hôm đó. Tuy nhiên, giờ đây tôi đã không còn như vậy nữa. Đúng là nếu cố gắng chứng minh điều gì đó, người khác có thể cảm thấy mình “quá nỗ lực” và trở nên trẻ con. Nhưng nếu không chứng minh, người khác lại dễ dàng chế giễu rằng: “Người này tự cho mình là thiên tài mà không làm được gì cả.” Tôi không hề cố chứng minh mình là thiên tài hay không, hầu hết mọi người chỉ dùng cái cớ “người khác là thiên tài” để biến khoảng cách nỗ lực thành khoảng cách IQ, rồi thoải mái tiếp tục lười biếng. Điều tôi muốn chứng minh chỉ đơn giản là: Muốn làm gì thì cứ làm, và chỉ cần đủ chăm chỉ, thành công sẽ đến.

Về hoài bão, quan điểm cá nhân của tôi vẫn không thay đổi: Đừng nhắc đến hoài bão nếu chưa biến nó thành hiện thực. Hoài bão là thứ riêng tư, không nên dễ dàng đưa ra thảo luận. Nếu ngay cả tiền thuê nhà ở Bắc Kinh mà còn không trả nổi ba tháng trước, thì việc bàn về hoài bão có ích lợi gì? Thế giới thực tế đòi hỏi chúng ta phải xây dựng “vùng đất hứa” bằng tiền bạc, giống như Gatsby đã làm mọi thứ để đạt được ánh đèn xanh nơi bờ sông kia.


Sửa đổi lần cuối vào 2025-04-04

- MỤC LỤC -
bongdaplus kqbd anh s888 live Loc88 Club Game Bài Tặng Code ketquabongda